Nhà thơ Đỗ Toàn Diện.
NTRODUCTION NEW AUTHOR: Poet Do Toan Dien (Vietnam)
Poet Do Toan Dien was born on May 6, 1957 in Cam Son commune, Cam Thuy district, Thanh Hoa province, At present, He lives in Phuoc An town, Krong Pac district, Dak Lak province. He is a member of the Vietnam Writers Association, a member of the Dak Lak Literary and Art Association. Here are 10 poems by him in Vietnamese. Readers can translate themselves into English or access the pages of this website to read in other languages and reap the unique values from poems created by Poet Do Toan Dien:
1. NGUỒN CỘI
Ta lại về ngàn xanh mênh mông
Nơi ngôi nhà rông chất trồng kỷ niệm
Nơi có vầng trăng Đam San treo lưng lửng phía đại ngàn
Những đêm hội lửa bập bùng nguồn cội
Nới rộng vòng xoang trai gái vít cong cần
Cứ thả lỏng ngực trần cho rộn tiếng chiêng ngân
Tay trong tay ấm bàn chân lạc bước
Đêm chùng chình cho thời gian trôi ngược
Ta lần về bình minh
Nơi có những cánh rừng nguyên sinh
Nơi làng buôn, dòng sông, bến nước
Nơi nguồn cội con người sinh ra từ truyền thuyết
Buổi bình minh lịch sử loài người
Trải mấy ngàn năm
Cha ông kể khan
Cho cháu con nối dài huyền thoại
Gió mẫu hệ còn âm vang mãi mãi
Nơi đại ngàn ngân rung.
6/7/2022.
2. TỎI MỒ CÔI
Người chiến binh
Chinh phục Trường Sa, Hoàng Sa xấu số không về…
Vợ mồ côi chồng
Con mồ côi cha
Đau thương héo đất
Sinh ra nhánh tỏi mồ côi.
Đảo Lý Sơn
Dỗi hờn con sóng
Tỏi mồ côi ngoi lên từ cát bỏng
Ngoi bão gió mặn khô
Lặng lẽ đâm chồi
Một chấm đất nhỏ nhoi
Vây tứ phía biển xanh mộ gió!
Sóng gầm gào ngàn năm hồn xưa vọng…
Đỏ mắt trông nhau
Bao phận người giữ biên ải Hoàng Sa chìm nổi.
Từ rất xưa xa
Thuở ông cha khai thiên lập địa
Những lớp người đi, đi mãi không về!
Tỏi thương người bật nhánh mồ côi.
Cách đất liền muôn hải lý xa xôi
Lý Sơn ơi!
Biển gọi khản tình người.
3. MIỀN TRUNG
Tặng Liễu
Sinh ra từ rốn bão
Miền Trung đón tôi bằng tã lót gió Lào
Trải cát bỏng rang tím tái
Tiếng ve sôi cháy rát mùa hè.
Sinh ra từ rốn bão
Mẹ ru ca dao nghẹn ngào tiếng nấc
Câu ca trù ví dặm xốn xang
Tôi tắm trong điệu hò xứ nghệ mênh mang từ tấm bé
Gió Lào hun đất cằn nứt nẻ
Lúa con gái tong teo đỏ quạch úa vàng.
Sinh ra từ lũy tre làng
Tiếng cuốc gọi hè cuốc mỏi đêm khắc khoải
Nết đất quê cần cù nhẫn nại
Tu trí học hành mà thoát gieo neo
Lớp con cháu chúng tôi đi từ mái tranh nghèo
Tỏa mọi miền đất nước
Cả nhiều nơi ngoài Tổ quốc
Nhuộm lại sắc cờ
Từ đáy rốn quê!
24/4/2020
4. BÓNG MA THÁP CHÀM
Những bóng ma hời mò mẫm trong đêm
Ma chết yểu, ma đui què mẻ sứt
Ma cụt đầu ngồi bên thây than khóc
Lăn lóc những linh hồn nhập nhoạng lửa ma trơi!
Thánh địa Mỹ Sơn ngập tiếng khóc ma hời
Mò mẫm đêm đêm những dòng người rũ rượi
Ma khuyết chân tay, ma bay đầu xuống suối
Cứ lang thang nức nở ở bên trời!
Ma đi đòi cuộc sống làm người
Đã bỏ mạng… khi xây bao tòa tháp
Một đế chế chuyên quyền tàn sát
Bắt dân đen đói khát xây thành…
Bao tòa tháp xây bằng máu cha anh
Bằng xương cốt dân Chăm đất Việt
Cứ đêm đêm những hồn ma gào thét
Làm lung lay rạn nứt những tường thành…
Tháp bao đời, viết sớ trời xanh.
3/1/2020
5. CHỊ TÔI
Gầy như sợi gió
Xanh như da trời
Chị sống cuối đời
Bằng thời gian đếm ngược.
Khát vọng mong manh
Bám thời gian lay lắt
Giữa cơn khát hoang mạc
Tự nuốt nghẹn nước mắt mình
Đồng hành cùng bạo bệnh
Xòe tay nhẩm tính từng giờ…
Chị, cắn răng đơn chiếc
Tôi, đứa em xa nhà biền biệt
Về thăm lặng thầm nỗi niềm da diết
Ngó thương đau…
Không phải là cổ tích
Nên chẳng có phép mầu
Quanh quẩn vài ngày bên chị
Thôi đành, vái lạy hoàng hôn!
6/ 5/ 2017
6. TÌM BẠN Ở TRƯỜNG SƠN
Sáu mươi năm tiếng rú đã lịm dần
Tiếng bom nổ vẫn âm âm lòng đất
Bao đổi thay, thời gian trôi mất
Linh hồn bạn tôi lạc ở nơi nào!
Tìm lại không gian mộ chí giữa lưng đèo
Cây cổ thụ khắc tên đã trở thành giường tủ
Dòng suối xưa nay đã trơ dòng
Rừng trơ trụi, chẳng định vị được chỗ bạn nằm.
Đất nứt nẻ cây không sống nổi
Chim lẻ đàn gọi bầy khắc khoải
Bạn đâu rồi? Chỉ nắng hạ rưng rưng
Trước lúc hy sinh thằng Dũng, thằng Hùng…
Vẫn bụng đói thèm bữa cơm no đủ
Giữa chiến trường mùa khô bom gào đạn rú
Bạn ra đi day dứt cả rừng già…
Tìm chỗ bạn nằm bao kỷ niệm xót xa
Không thấy mộ lòng tôi như dao cứa
Gọi tên bạn, chỉ vọng rền tiếng hú
Của gió chiều thổn thức dưới lòng thung.
19/5/2019
7. TRÀNG AN
(Thân tặng nhà thơ Đinh Ngọc Lâm)
Núi sát núi, kề vai đứng trầm ngâm ngàn vạn năm trong nước,
xâu lỗ tai bằng xâm thực bào mòn, nước liếm rỗng lòng hang
miệng vực, nơi cõi trần mà ngỡ bồng lai.
Những quả núi đứng dầm mình trong nước, nước ăn chân
mòn vẹt cả tháng ngày, những hang động vạn ngàn năm tuổi, lệ
mỏi mòn thấm đẫm trần gian.
Đá ngân rung âm hưởng cung đàn như âm hưởng xa xưa
Đinh Bộ Lĩnh rèn binh tập trận, bóng cờ lau còn lay động đến
bây giờ!
Tràng An đây cứ ngỡ trong mơ, núi đá dựng tường thành, lũy thép
những đầm nước um tùm lau lách đã một thời chôn lũ giặc đến
đây!
Những chiếc thuyền nan như những chiếc lá trong mây, nay vẫn
còn đón đưa du khách. Một danh lam tuyệt mỹ, một sơn thủy hữu
tình.
Ta nhìn thấy cội nguồn trỗi dậy giữa bình minh .
13/10/2020.
8. BIỂN MẶN
Biển mặn nên lúc nào cũng khát !
Gào thét cuồng điên… rách họng tang thương
Cứ phồng rộp môi biển rách bươm
Đá nhọn sắc lách sâu vào bụng biển
Biển gầm lên lao đầu vào vách núi
Sóng chồm cao bị “đá phạt cụt đầu “
Và cứ thế biển tan ra thành bụi
Biển xót lòng mặn chát thuở khai thiên .
Có lúc dịu hiền như cô gái làm duyên
Lúc ỏng ẹo…tưởng người đời tròng nghẹo
Ai gặp biển lúc giận hờn thì xui xẻo
Mặn chát cả đời lọc mãi chẳng ngọt đâu !
Biển xót đau …bạc trắng mái đầu .
13/7/2020 .
9. NHỮNG ĐỨA TRẺ Ở EA YIÊNG
Da đen xì mốc thếch
Áo quần nhìn xuyên thủng mảng trời rách rưới
Đầu đội trời …chân đất
Lắt lay như đám cỏ gà cỏ mật
Ao ước giấc mơ đến trường …
Ngày tắm nắng bụi đường đất đỏ
Tóc hung màu cỏ úa
Hồn nhiên chơi đùa với gió
Cha mẹ bận gùi nghèo khó lên nương
Một mình chang chang đuổi theo đàn bò gặm nắng
Khu rừng vắng cứ trơ trơ câm lặng
Lang thang heo hút lưng đồi…
Tuổi thơ biến mất
Già trước tuổi
Ước mơ bợt bật kiếp người.
24/8/2020 .
10. HÀNG MÃ
Chị tôi trao tiền giả lấy tiền thật
Trao vàng giả lấy tiền thật
Mọi người đều biết … vẫn đến để mua
Đông đúc ngày rằm , mồng một , ngày giỗ , ngày tết …
Người dương tưởng nhớ người âm
Lòng hiếu nghĩa được định giá bằng những thứ đồ vàng mã nhiều hay ít
Chị tôi bươn bả chợ trời , kiếm đồng ra đồng vào chi tiêu hàng tháng
Sạp hàng của chị lúc nào cũng khói hương bảng lảng …
Cầu mong vốn ít lời nhiều nhiều
Tiền vàng đấy ! nhưng chẳng thể chi tiêu
Nên cuộc sống cũng lắm khi siêu vẹo
Quanh năm lẩn quẩn đói nghèo.
23 /12 /2018