Theo cố Thi sỹ Hoàng Nhuận cầm thì " mặc dù thơ NLN đã viết cách đây 30 năm nhưng đọc thấy không hề cũ, rất mới, mới như anh vừa viết sáng nay" có thế kể đến như bài "Thơ mở cửa", "Tình chay", " Đèn tình", "Đêm thứ 3", "Nỗi nhớ lăn tròn"...
Bẵng đi một phần tư thế kỷ sau khi dứt áo thơ ra đi làm nghề dạy học ngành Khai thác mỏ anh lại lại với thơ và lại say sưa tìm tòi sáng tạo với phong cách thơ mới, ngôn ngữ hiện đại.
Theo nhà văn Sương Nguyệt Minh, nhà thơ Mai Nam Thắng và các nhà lí luận, phê bình văn học, Ngọc Lê Ninh có mọi đường đi của một cá tính thơ đầy sáng tạo.
Là một người cầm bút sáng tác, anh rất đồng cảm với các nhà báo, hiểu được những khó khăn của nghề chữ, nghề sáng tạo trên những con chữ.
Mời độc giả cùng đọc những vần thơ về công việc sáng tạo chữ đầy nhọc nhằn và vinh quang của Ngọc Lê Ninh.
HẠT MƯA THẦM
Xưa mong làm thơ để sống
Gửi tình chẳng thấy hồi âm
Ngày đêm bút cầm mong ngóng
Trái tim rớt hạt mưa thầm.
Chợt nghe thơ giăng xanh báo
Lòng chờ hy vọng biệt tăm
Tay lần đếm hạt mộng ảo
Mắt thiền căng đến xa xăm.
Mơ làm thương gia giàu nhất
Đi buôn cụt vốn lòng sầu
Nàng thơ nguẩy mình đánh gót
Giật mình viết đến mai sau.
TIẾNG BÚT TRONG ĐÊM
Đêm nằm nghe tiếng bút
Từ kiếp người đa mang
Trên cánh đồng trau chuốt
Con chữ đời lang thang.
Bản thảo ngồi giăng hàng
Giấy nằm im nín thở
Bút chạm tới mơ màng
Nghiên chờ trong dang dở.
Nằm nghe mưa trăn trở
Dột đến thủng trời cao
Cạn hồn đôi mắt gió
Đất nghẽn giọt thương trào…
Giấc mơ xanh trang báo
Hương giăng đường tương lai
Dìu hồn qua giông bão
Chấm bút qua đêm dài.
QUẢ HÔN XANH@CHUA.CHÁT
Em ơi! Anh bỗng nhớ
Quả hôn xanh tình đầu
Ta bứt cùng cắn dở
Ném đau mùa thương nhau.
Quả hôn xanh lăn đâu?
Cành yêu buồn không ngủ
Lá thời xanh úa màu
Cây tình ta héo rũ.
Em lép hạt trinh nữ
Anh khô vỏ đời trai
Quả hôn xanh cắn dở
Chua chát cả ngày mai.